Tiểu nương tử giọng nói mềm mại, tràn đầy niềm vui không hề che giấu.
Hoắc Giác cảm thấy mọi mệt mỏi trên đường dường như tan biến trong khoảnh khắc. Hắn nhếch khóe môi, ôn tồn nói: “Sao lại không khoác áo choàng mà ra?”
Nói rồi, hắn cởi áo khoác trên người mình, khoác lên người nàng.
Khương Lê vóc người nhỏ bé hơn hắn rất nhiều, mặc y phục của hắn, trông như trẻ con mặc trộm quần áo người lớn vậy, nhỏ nhắn xinh xắn, đặc biệt đáng yêu.
Hoắc Giác dừng chân, tỉ mỉ buộc chặt dây cổ áo cho nàng.
Khương Lê ra ngoài vội vã, lại quên mất bên ngoài vẫn đang đổ tuyết, không những không mặc áo choàng mà còn quên mang lò sưởi tay. Lúc này trời còn sớm, đúng là thời điểm lạnh nhất trong ngày, ngay cả không khí cũng lạnh như lưỡi dao, cứ thế xộc thẳng vào cổ.
Áo khoác Hoắc Giác vừa cởi còn mang theo hơi ấm cơ thể hắn, ấm áp vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT