Trong căn hỷ phòng ấy, đầu ngón tay Khương Lê khẽ vuốt ve môi, đầu óc vẫn còn chút ngây ngốc.
Vừa rồi Hoắc Giác đã hôn nàng qua lớp khăn voan, rồi để lại câu "Chờ ta" và đi ra ngoài.
Tấm khăn voan đỏ mỏng manh như một lớp lụa mỏng, hoàn toàn không ngăn được đôi môi mềm mại ấm áp, chiếc lưỡi ướt át và hơi thở nóng bỏng mang theo chút hương rượu thoang thoảng của hắn.
Gương mặt Khương Lê nóng bừng.
Lúc hắn hôn, nàng chưa kịp phản ứng.
Đến khi hắn đi rồi, nàng mới hậu tri hậu giác hồi vị lại nụ hôn có lẽ không thể gọi là hôn ấy. Hắn... hắn sao lại gấp gáp như vậy?
Dù sao cũng chưa đến lúc động phòng mà... Nghĩ đến đây, Khương Lê bỗng thấy khô cả miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT