Hoắc Giác nhìn nàng với ánh mắt quá sâu, Khương Lê càng đến gần hắn, tim đập càng nhanh.
Đến bên cạnh hắn, nàng lại ngửi thấy mùi hương thoang thoảng như xạ hương, như tre, nhẹ nhàng quẩn quanh trong gió.
Nàng bỗng dưng nhớ đến giấc mơ khi mình bị bệnh, mặt nóng bừng, ánh mắt liền mang theo chút trốn tránh.
Hoắc Giác rũ mắt nhìn nàng: “A Lê trốn cái gì? Vì sao không nhìn ta? Là ta sinh ra khó coi hơn vị công tử vừa nãy?”
“Ta nào có trốn?”
Khương Lê vội dịch tầm mắt trở lại, đối diện với đôi mắt đen như mực của hắn, “Hơn nữa, ngươi làm sao mà khó coi được? Ta lớn đến vậy chưa từng thấy ai đẹp hơn ngươi cả.”
Tiếng cười trầm thấp quanh quẩn trong lồng ngực thiếu niên, A Lê của hắn sao lại đáng yêu đến vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT