Dù sao thì Đường Ngọc cũng chỉ là một đứa trẻ, sức khỏe yếu, lại bị dính mưa nên tối đó bắt đầu lên cơn sốt nhẹ. Điều này khiến Lục Văn Ngạn vô cùng lo lắng, bởi cậu không thể dùng dị năng để chữa trị bệnh thông thường ở con người. Nên đành phải tìm Tần Phong xin thuốc hạ sốt rồi dỗ dành đứa trẻ uống vào.
Có những lúc, điều mình sợ nhất lại trở thành sự thật. Quả nhiên, đêm hôm sau, khi căn cứ đã được tăng cường phòng vệ, tiếng còi báo động bất ngờ vang lên.
Lúc đó khoảng hai, ba giờ sáng, hầu hết mọi người còn đang say giấc. Nghe tiếng còi, ai nấy đều bối rối chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhóm của Lục Văn Ngạn cũng không ngoại lệ. Bị đánh thức đột ngột, phải mất vài giây họ mới nhận ra đó là còi báo động vì bị tang thi tấn công!
“Tiểu Ngọc, mau dùng dị năng kiểm tra bên ngoài có chuyện gì!” Đây là lúc lợi ích của việc ngủ chung với đứa bé phát huy tác dụng. Lục Văn Ngạn nhanh chóng bảo Đường Ngọc sử dụng dị năng để quan sát tình hình bên ngoài.
Đứa trẻ đã uống thuốc và ngủ gần cả ngày nên lúc này cơn sốt đã hạ, nhưng vừa tỉnh dậy vẫn còn ngơ ngác. Dù vậy, nó rất ngoan ngoãn, vừa nghe yêu cầu đã lập tức dùng dị năng dò xét tình hình xung quanh căn cứ.
Bên ngoài, trời vẫn mưa lớn, sấm chớp đùng đùng, mọi thứ chìm trong bóng tối. Tang thi nhân cơ hội trời tối lặng lẽ tiến sát căn cứ. Nếu không phải vì đôi mắt đỏ rực của chúng phát sáng trong đêm, lính gác có lẽ đã không thể phát hiện ra.
Khi còi vang lên, những đôi mắt đỏ ấy chỉ còn cách căn cứ chưa đầy một cây số.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT