Lục Văn Ngạn kể sơ qua với mọi người về chuyện mình có một hệ thống kỳ lạ, nhưng lại không nhắc gì đến việc bản thân xuyên không, những chuyện đã qua, với cậu, cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Ban đầu, Lục Văn Ngạn tưởng sau khi kể ra mọi chuyện, ít nhất họ cũng cần một khoảng thời gian để tiêu hóa, ai ngờ chẳng ai tỏ ra ngạc nhiên, mà chỉ là kiểu “à, thì ra là vậy”. Họ vốn đã suy đoán rất nhiều về thân phận của Lục Văn Ngạn.
Trước đó thấy cậu ấy vừa trị thương, vừa phóng độc, lại có thể cất giữ đồ vật, ai cũng nghĩ Lục Văn Ngạn là dị năng giả nhiều hệ. Về sau lại thấy cậu lấy ra đan dược và bí tịch, dưới suy đoán “thông minh” của Phương Cảnh Dương, mọi người đều cho rằng Lục Văn Ngạn đến từ một gia tộc tu tiên. Giờ thì chân tướng đã rõ, thì ra cậu có một hệ thống trò chơi trên người, đám bí tịch và đan dược đó đều là phần thưởng nhiệm vụ từ hệ thống.
Trong hoàn cảnh hiện tại, khi virus bùng phát, tang thi hoành hành, dị năng đã là điều khó tin, thì có thêm một cái hệ thống cũng không đến mức quá bất ngờ.
“Em đã nói mà! Trước đây em đã nghi rồi!” Phương Cảnh Dương nhảy dựng lên, cái miệng nói không ngừng.
Lý Minh Viễn liếc hắn một cái đầy bất mãn, “Tôi nhớ trước đó cậu còn nói Lục ca là người của thế gia tu tiên cơ mà?”
Phương Cảnh Dương gãi mũi ngượng ngùng, “Ơ thì… lúc đó tôi đang giúp Lục ca tìm một cái bậc thang để xuống thôi mà…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT