Bức tường đất bị trụ điện đụng phải lập tức vỡ vụn, Lý Minh Viễn bị đòn trực diện vào ngực, cả người như mũi tên rời cung bay ra ngoài, rơi mạnh xuống đất, miệng phun máu tươi, đầu lệch sang một bên, sống ch.ết chưa rõ.
Lục Văn Ngạn vừa nhìn đã biết mạch máu hắn gần như cạn kiệt, lập tức ném ra một viên [Nghịch Chuyển Đan Hành], cứu lại hơn phân nửa lượng máu cho hắn.
“A Viễn!” Khóe mắt Phương Cảnh Dương đỏ ngầu, gào lên giận dữ rồi lao về phía tang thi khổng lồ: “Mẹ kiếp, ông đây liều mạng với mày!”
“Tiểu Dương! Quay lại!” Lục Văn Ngạn không ngờ chỉ trong chớp mắt xoay người, Phương Cảnh Dương đã như phát cuồng lao ra, lúc này chỉ có thể chiến đấu cùng đồng đội, một mình lao lên chỉ như tự sát.
Nhưng Phương Cảnh Dương lúc này đâu còn lý trí, máu nóng bốc lên, không thể nào dừng lại.
Hắn lao đến với tốc độ cực nhanh. Nhưng đúng lúc sắp đến gần, phát hiện chân mình đột nhiên không nhấc nổi, như thể bị thứ gì nặng nề kéo giữ lại. Cúi đầu nhìn, chính là giọt nước phủ đến mắt cá chân đột nhiên hóa thành dạng keo trong suốt, quấn lấy chân Phương Cảnh Dương.
“Cẩn thận!” Còn chưa kịp phản ứng, Phương Cảnh Dương nghe thấy một tiếng hét hoảng. Ngẩng đầu đã thấy tang thi giáng bàn tay xuống. Tuy kịp thời dùng dị năng cường hóa thân thể, nhưng vẫn bị cú đánh trời giáng của tang thi khiến phun máu. Cảm giác như ngũ tạng lục phủ đều bị nghiền nát, đau đớn thấu tim gan khiến Phương Cảnh Dương gần như mất ý thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play