“Thượng úy Tề của chúng ta đúng là một thiên tài, còn trẻ tuổi mà đã đạt được thành tựu xuất sắc, ở căn cứ này đúng là muốn đi đâu cũng chẳng ai dám cản!” Thôi Chí vừa cười vừa vỗ vai Tề Hành nói : “Thiên tài của chúng ta lần này vinh quy bái tổ, sau này cũng đừng quên mấy người bạn cũ chúng tôi đấy nhé.”
“Sao có thể quên được, đội trưởng Thôi đừng trêu tôi nữa.” Tề Hành chỉ biết cười khổ, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
“Được rồi, nhiệm vụ này chúng tôi nhận.” Sở Tử Khiên và Lục Văn Ngạn nhìn nhau một cái, thấy dù sao cũng phải về thủ đô, tiện đường hộ tống họ cũng chẳng sao. Huống hồ, họ có ấn tượng rất tốt về hai anh em nhà họ Tề, hơn nữa Tề Nhạc lại rất mạnh, có thêm người như vậy cùng đi sẽ tăng thêm phần an toàn.
Phần thưởng của nhiệm vụ lần này cũng rất hậu hĩnh. Trên đường họ gi.ết tang thi và thu thập được tinh hạch thì tất cả đều thuộc về họ, ngoài ra còn được căn cứ cung cấp lương thực và vật tư, thậm chí còn có cả hai mươi liều thuốc giải độc mới được nghiên cứu ra.
Loại thuốc giải độc này từ khi đưa vào sử dụng đã rất khan hiếm. Việc tinh chế đòi hỏi dùng đến xác biến dị của gián hoặc chuột, cộng thêm rất nhiều loại thuốc quý hiếm. Hiện tại, căn cứ không còn phân phát miễn phí mà phải dùng tinh hạch hoặc điểm tích lũy để đổi, giá lên tới 10 tinh hạch một liều, mà vẫn luôn trong tình trạng cháy hàng. Vậy mà căn cứ lại lấy ra tới 20 liều làm phần thưởng nhiệm vụ, đúng là rất có thành ý!
Tiếc là đội Tật Phong có Lục Văn Ngạn, vốn không cần dùng đến thuốc giải, nhưng vẫn có thể giữ lại để phòng thân hoặc đem trao đổi với người khác.
“Vậy thì tốt quá rồi, hợp tác vui vẻ.” Tề Hành vui vẻ bắt tay hai người họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT