Mọi người đỡ Thôi Chí cùng các đội viên bị thương lên xe, may mắn là không ai tử vong. Tiểu Kim lái xe đưa cả nhóm quay về căn cứ.
Khi chiếc xe vừa xuất hiện ở ngoài cổng căn cứ, các quân nhân trong căn cứ đã lập tức ra đón, ngay cả Tề Hành cũng vội vàng chạy tới.
Vừa thấy mọi người lấm lem, thê thảm bước xuống xe, Tề Hành lập tức xúc động lao tới, túm lấy tay Tề Nhạc, giọng nghẹn ngào: “Các anh… cuối cùng cũng về rồi? Tôi còn tưởng… còn tưởng…”
Sắc mặt Tề Nhạc mềm lại, vỗ nhẹ lên vai Tề Hành như để an ủi.
Tề Hành cũng không hổ là quân nhân, rất nhanh đã điều chỉnh lại cảm xúc, quay sang hỏi những người còn lại: “Những người khác đâu? Không sao cả chứ?”
Vương Anh tiến lên chào theo nghi lễ quân đội, giọng trầm: “Thượng úy Tề, trong đội trưởng Thôi có 9 người bị thương trong trận chiến. Ngoại thương đã được xử lý, nhưng virus trong cơ thể vẫn chưa được loại bỏ.”
“Xin thượng úy nhanh chóng liên lạc với cấp trên để lập tức sắp xếp việc chữa trị cho họ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play