Mọi người vội vàng lấy thức ăn nước uống của mình ra chia sẻ cho những người kia, nhận lại là sự biết ơn tràn đầy từ họ.
Trong lúc phát thức ăn, họ phát hiện trong nhóm người sống sót ấy chỉ có chưa đến mười người mặc quân phục. Còn lại toàn là dân thường? Những quân nhân khác đâu rồi? Chẳng lẽ đều đã hi sinh?
Trong lòng ai nấy đều chất chứa đầy nghi ngờ, nhưng còn chưa kịp hỏi thì đã nghe thấy tiếng nức nở. Ngẩng đầu nhìn lên, thì ra là người phụ nữ mặc quân phục ấy đang ôm chặt lấy Sở Tử Khiên, vùi mặt vào cổ anh mà khóc nức nở. Sở Tử Khiên có chút lúng túng giơ tay lên, cuối cùng chậm rãi vỗ nhẹ lưng cô, dịu dàng an ủi.
Mọi người lập tức bị cảnh tượng cặp trai xinh gái đẹp ôm nhau khóc lóc này làm cho sững người. Một vài người đàn ông trong đội như Thôi Chí thấy ngại ngùng, quay mặt đi chỗ khác, trong lòng không khỏi ghen tị và ngưỡng mộ. Cảnh tượng ấy thật đẹp, đến mức họ cũng không nỡ nhìn lâu…
Lục Văn Ngạn đứng xa xa nhìn hai người ôm nhau, trong lòng đột nhiên thấy buồn bã lạ kỳ, nhưng không nói rõ được cảm xúc đó là gì.
Sở Tử Khiên vô tình liếc mắt sang hướng Lục Văn Ngạn, thấy cậu ấy đang ngẩn ngơ nhìn mình, ánh mắt sâu thẳm khó đoán, trong lòng bỗng chùng xuống. Anh nhanh chóng buông người phụ nữ kia ra, lớn tiếng nói: “Chị, được rồi, đừng khóc nữa.”
Chị?! Ơ… Hóa ra là chị em ruột à…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play