Vương Anh tìm được mấy chiếc ghế xếp cho bọn họ ngồi, sau đó dùng dị năng hệ thủy rót đầy mấy cái ly nhựa dùng một lần, rồi đưa nước cho mọi người.
Mấy người tay vẫn còn hơi run, nhưng vẫn cố gắng cầm lấy ly nước, từng ngụm từng ngụm uống vào. Dòng nước lạnh làm đầu óc họ tỉnh táo hơn, những dây thần kinh căng thẳng dần được xoa dịu, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
“Tôi muốn tắm...” Lục Văn Ngạn khẽ nói.
Tắm? Bây giờ á?
Thôi Chí và Sở Tử Khiên liếc nhìn nhau. Giờ căn cứ Ninh Thành đã tan hoang, khắp nơi đều là phế tích, không kể xác ch.ết hay tang thi, còn cúp điện, mất nước, lấy đâu ra nước mà tắm?
“Đúng rồi! Tôi cũng muốn tắm!” Phương Cảnh Dương sắp phát điên vì cảm giác dơ dáy bám dính trên chân mình. Bản thân chỉ muốn tắm rửa thật đã, rồi đốt sạch đống quần áo bẩn thỉu ghê tởm kia!
“Chúng tôi cũng vậy.” Lý Minh Viễn và Hắc Tử cũng cắn răng chịu đựng cảm giác dơ dáy trên người. Những hình ảnh vừa rồi họ thấy trong tòa nhà quá kinh hoàng, nghĩ đến vẫn khiến da đầu tê rần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT