Viên Dã và Hồ Đào nghe vậy đều thở phào nhẹ nhõm, thực lòng hy vọng Ngô Lỗi không bị biến thành tang thi. Nhưng trong ánh mắt của Trần Lâm lại thoáng hiện vẻ ghen tị, có lẽ là vì đố kỵ Ngô Lỗi có thể thức tỉnh dị năng.
Kiếp trước, Lục Văn Ngạn vì bị liệt hai chân nên luôn bị người đời coi thường. Bản thân rất nhạy cảm với biểu cảm của người khác, vì vậy ánh mắt và thái độ của bọn họ đều bị cậu để tâm ghi nhớ, trong lòng cũng có chút so đo.
Lục Văn Ngạn đỡ Ngô Lỗi quay lại xe, băng bó vết thương. Lúc này cậu phát hiện Sở Tử Khiên vẫn đang nhắm mắt ngồi yên tại chỗ.
"Tiểu Lục, đội trưởng của chúng ta chắc không sao đâu nhỉ? Tiểu Dương với A Viễn chẳng phải đều đã tỉnh lại rồi sao?" Ngô Lỗi thấy Sở Tử Khiên như vậy thì lo lắng hỏi.
"Có thể là vì anh ấy hấp thụ tinh hạch cấp hai, nên cần nhiều thời gian hơn một chút. Đừng lo, anh ấy sẽ không sao đâu."
Nghe Lục Văn Ngạn nói vậy, Ngô Lỗi mới yên tâm phần nào.
"Dị năng của tôi mỗi giờ chỉ dùng được hai lần. Vừa rồi khi đánh nhau với lũ tang thi, tôi và Tiểu Bác đã dùng một lần rồi, cậu chịu khó chờ thêm một chút." Lục Văn Ngạn vốn định dùng kỹ năng Tâm Thanh Thần Minh để giúp Ngô Lỗi thanh tẩy cảm nhiễm, nhưng kỹ năng vẫn đang trong thời gian hồi chiêu nên trước mắt chỉ có thể giúp băng bó vết thương trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play