Thấy thân thể và tinh thần của Lục Văn Ngạn nhanh chóng hồi phục như cũ, hơn nữa hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi công kích tinh thần của mình, gương mặt gầy gò đen đúa của Chu Mai lộ rõ vẻ tức giận. Nàng đột nhiên lùi lại một bước, móc ra từ ngực một con dao găm và đặt nó lên cổ một bé trai bị trói chặt tay chân dưới đất.
“Đừng tới đây! Nếu không, tao sẽ gi.ết nó!” Ánh mắt Chu Mai như rắn độc, nhìn chằm chằm hai người họ. Mũi dao trong tay hơi nhấn mạnh, lập tức để lại một vết máu trên cổ bé trai, khiến người ta không thể nghi ngờ rằng ả hoàn toàn nghiêm túc.
Đứa trẻ bị dao kề cổ khoảng chừng mười tuổi, gầy trơ xương như cây sậy, toàn thân run rẩy vì sợ hãi. Một người đàn ông cụt tay chân đang nằm cạnh đó, nước mắt giàn giụa nhìn Lục Văn Ngạn và Triệu Hoành Bác, phát ra những tiếng nức nở thê lương. Có vẻ như bé trai chính là con của người đàn ông đó.
Chứng kiến cảnh tượng thảm thương của hai cha con, trong lòng Lục Văn Ngạn và Triệu Hoành Bác bùng lên một ngọn lửa giận dữ. Tận thế đã đến, khắp nơi đầy rẫy tang thi ăn thịt người, vậy mà con người vẫn không biết đoàn kết, lại còn tàn sát lẫn nhau, đúng là điên cuồng đến tột độ!
“Bà muốn gì?” Lục Văn Ngạn lạnh giọng hỏi.
“Hừ! Mày cũng là dị năng giả phải không? Dị năng của mày là gì?” Chu Mai nheo mắt dò xét.
“Chữa trị.” Lục Văn Ngạn đáp thẳng. Vừa rồi khi cậu sử dụng kỹ năng trị liệu, chắc chắn đã bị ả ta nhìn thấy nên không giấu nữa.
“Quả nhiên!” Trong mắt Chu Mai hiện lên vẻ vui mừng như điên, “Lập tức chữa trị vết thương cho tao!”
“Được.” Lục Văn Ngạn gật đầu đồng ý.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT