Lục Văn Ngạn thật không ngờ rằng, sau khi Bạch Tư Miểu ra thủ đô lại xảy ra chuyện như vậy. Nếu khi đó Bạch Tư Miểu không phải là một thiếu tướng quân hàm cao, gia tộc lại có chút quyền thế, thì e rằng Hoa Trạch Việt muốn cứu người từ nơi đó ra sẽ cực kỳ khó khăn. 
Hơn nữa, sau khi Bạch Tư Miểu thức tỉnh dị năng, tin tức lập tức truyền tới thủ đô, chắc chắn là do người trong căn cứ âm thầm báo lên trung ương, rất có thể là người thân cận và đáng tin bên cạnh.
Nghĩ đến đây, Lục Văn Ngạn lại liên tưởng đến bản thân. Nếu trước kia cậu không gặp được Phương Cảnh Dương và Sở Tử Khiên, những người sẵn sàng giữ bí mật cho mình, thì có lẽ bản thân cũng đã bị đưa đến phòng thí nghiệm ở thủ đô, cả đời làm chuột bạch. May mắn thay, cậu đã gặp được họ…
Thực ra, Lục Văn Ngạn rất cảm ơn hệ thống này. Nếu không có nó, từ đầu đến cuối cậu chỉ là một kẻ tàn tật tay trắng, ch.ết cô độc giữa đất động, chứ đâu được như bây giờ, có cơ thể khỏe mạnh, có bạn bè để tin tưởng, thậm chí là… người yêu.
Ánh mắt Lục Văn Ngạn hướng sang khuôn mặt điển trai của Sở Tử Khiên. Người kia nhìn cậu một cái, dưới bàn nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, khóe môi khẽ nhếch.
Tề Hành lúc này hỏi Bạch Tư Miểu: “Dị năng của anh là gì?”
Hắn biết nguyên nhân Bạch Tư Miểu được thả về ngoài thế lực gia tộc can thiệp, còn vì dị năng của anh ta không quá mạnh, ngoài khả năng chữa thương thì gần như không có tác dụng khác. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play