Tề Hành nói làm là làm ngay. Sau khi báo với mọi người một tiếng, hắn cùng Tề Nhạc quay trở lại trong hang động, gom hết các xác nhện bỏ vào ba lô. Cả bình nước uống cũng đổ sạch để đựng chất nhầy từ bụng những con nhện đó.
Tề Hành giẫm lên một con nhện đã ch.ết, dịch nhầy trong bụng nó trào ra ào ạt. Liền cẩn thận hứng lấy.
Bên ngoài hang, sau khi nghỉ ngơi một lúc lâu, Lục Văn Ngạn mới cảm thấy mình đỡ hơn. Cậu ngồi dậy thì thấy Đường Ngọc, đứa bé thường hay quấn lấy mình giờ đang ngồi một mình, cúi gằm đầu, trông như ngẩn người, sắc mặt trắng bệch.
Lo lắng cậu bé bị hoảng sợ, Lục Văn Ngạn vẫy tay gọi, dịu dàng nói: “Tiểu Ngọc, lại đây với ca ca.”
Đường Ngọc ngẩng lên nhìn một cái rồi vội vàng tránh ánh mắt cậu, trông như có lỗi không dám đối diện. Lục Văn Ngạn nhíu mày, hỏi tiếp: “Tiểu Ngọc, sao vậy?”
Một lúc lâu sau, Đường Ngọc mới lặng lẽ bò lại gần, vùi đầu vào ngực anh, tay nhỏ níu chặt áo anh, cả người như đang rất lo lắng, bất an.
Lục Văn Ngạn nhẹ nhàng xoa đầu cậu, dịu dàng dỗ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play