Vừa dứt lời, Lục Văn Ngạn liền thấy sâu trong huyệt động xuất hiện từng hàng đôi mắt đỏ như máu. Trong bóng tối nơi không nhìn thấy cả năm ngón tay, cảnh tượng ấy khiến người ta lạnh sống lưng.
“Cái gì thế kia?” Sở Tử Nghiên phát hiện những đôi mắt đỏ ấy dường như đều tụ lại phía trên hang động. Cô giơ cao gậy phát sáng để nhìn rõ hơn. Nhưng ngay khi cô sắp thấy rõ hình dạng của những thứ đó, liền nghe thấy âm thanh "phần phật" như tiếng cánh vỗ. Một đàn sinh vật đen sì không rõ là gì vụt bay ngang qua.
“Á!” Khi những sinh vật đó lướt qua, cả Tề Hành và Lục Văn Ngạn đều đau đớn kêu lên. Cảm giác như bị ai đó dùng dao nhỏ rạch lên người, đau thấu xương.
Sở Tử Khiên lập tức dựng lá chắn gió để bảo vệ họ, đồng thời phóng ra vài lưỡi dao gió đánh rơi một số sinh vật kia.
Sở Tử Nghiên quay lại, nhờ ánh sáng từ gậy phát sáng, cô thấy trên người Tề Hành và Lục Văn Ngạn có vài vết thương dài, sắc ngọt như bị dao cứa.
“Là dơi.” Lục Văn Ngạn nhìn những sinh vật rơi xuống đất. Chúng trông giống chuột nhưng lại có cánh, lông bẩn thỉu, vuốt sắc, miệng ngắn với răng nanh dài như lưỡi dao, rõ ràng là dơi. 
Cậu vội dùng dị năng chữa trị cho bản thân và Tề Hành. May là lúc nãy mình đã theo phản xạ bảo vệ Đường Ngọc bằng cơ thể mình, nếu không đứa bé có thể cũng bị thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play