Buổi chiều, mưa mỗi lúc một nhẹ dần, Lục Văn Ngạn và mọi người quyết định lên đường. Tần Phong, Cao Thiệu Nguyên, Hoàng Hán và Mã Siêu còn đặc biệt đến tiễn. Lục Văn Ngạn trốn vào trong xe, để Sở Tử Khiên thay mặt ra chào tạm biệt vài câu, rồi đoàn xe bắt đầu xuất phát.
Họ vẫn chia làm ba xe, Sở Tử Khiên, Lục Văn Ngạn, Đường Ngọc và Ngô Lỗi đi chung một xe, Tề Hành, Tề Nhạc, Phương Cảnh Dương, Lý Minh Viễn đi xe thứ hai, Sở Tử Nghiên đi cùng Lưu Khoan và Triệu Hoành Bác ở xe thứ ba.
Trẻ em sức còn yếu, nên sau khi lên xe không lâu, Lục Văn Ngạn và Đường Ngọc đã bắt đầu buồn ngủ. Hai đứa cứ thay nhau ngáp làm Sở Tử Khiên không biết làm sao, đành phải hạ lưng ghế sau xuống, trải chăn cho hai đứa nằm ngủ.
Đường cao tốc bốn phía thông suốt, từ Tô Hàng đi thẳng về phía bắc, nếu thuận lợi thì sáng mai có thể đến Tô Thành. Mọi người thay nhau lái xe và hấp thu tinh hạch. Ban đầu đường đi rất thuận lợi, cho đến khi họ tới một đoạn quốc lộ bên vách núi thì phát hiện đường bị chặn. Có vẻ như do mưa lớn nhiều ngày liền nên đất đá bị sạt lở.
Sở Tử Khiên và mọi người xuống xe xem xét. Khu vực sạt lở rất rộng, không thể đi tiếp được, đành phải vòng đường. May mà bên đường không phải vực sâu mà chỉ là rừng núi thoai thoải, có thể cho xe đi xuống.
“Sở ca, bên này có dấu bánh xe.” Triệu Hoành Bác phát hiện một đoạn lan can bị hỏng, ven sườn núi có nhiều vết bánh xe, chứng tỏ đã có người từng vòng qua đây. Dấu bánh còn rất mới, chắc chỉ vài tiếng trước, và ít nhất cũng có ba xe đi qua.
“Vậy chúng ta cũng đi thôi.” Trời đã nhá nhem, nếu chần chừ nữa thì phải ngủ lại trong rừng. Ai biết được có gặp phải thú hoang hay tang thi nhiễm virus không, như thế thì rất rắc rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play