Lục Văn Ngạn ôm lấy thân thể đã không còn hơi thở của Sở Tử Khiên, miệng lẩm bẩm: “Không... Không thể nào... Sao có thể như vậy...”
Phương Cảnh Dương cũng cảm thấy cổ họng nghẹn ứ, rất lâu sau vẫn không nói được lời nào.
Triệu Hoành Bác sững sờ đến mức suýt bị móng vuốt của tang thi cào trúng, may mà được Tề Nhạc kịp thời kéo lại. Nhưng ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi hướng của Sở Tử Khiên.
Tề Nhạc mím môi, thấp giọng nói: “Bên này giao cho tôi, tôi đi đóng băng thi thể của Tiểu Sở.”
Lúc này Triệu Hoành Bác mới sực nhớ tang thi kia có độc cực mạnh, nếu chậm trễ, e rằng ngay cả thi thể Sở Tử Khiên cũng sẽ không giữ được.
“Cảm ơn nhiều!” Triệu Hoành Bác mắt đỏ hoe, nghẹn ngào cảm ơn.
Tề Nhạc gật đầu, lập tức chạy nhanh đến bên Sở Tử Khiên, nói với Lục Văn Ngạn: “Tôi sẽ đóng băng thi thể trước, chuyện gì cũng phải đợi gi.ết được con tang thi này đã rồi tính tiếp, được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT