Trong phòng bệnh, Lâm Thiệp trầm lặng không nói, Tống Liễm có thể nhận ra cậu có chút bối rối và bất an. Cậu ta nhẹ nhàng nói:
“Lâm Thiệp, cuộc đời cậu là của chính cậu, hãy tự mình đưa ra quyết định một lần, được không?”
Lâm Thiệp ngơ ngác, cậu có chút không biết phải làm sao, vô thức xoa nắn ngón tay, hàng mi dài rung nhẹ:
“Nhưng mà, ba tớ cần tớ, ông ấy đã nói tớ là người thân duy nhất của ông ấy, tớ không thể bỏ rơi ông ấy.”
Ánh mắt Lâm Thiệp mang theo nỗi buồn cùng sự vô vọng mơ hồ, như đã quen thuộc, lại như đã tê liệt vì tuyệt vọng. Tống Liễm cảm thấy tim mình thắt lại, giọng nói càng ấm áp và dịu dàng hơn. Cậu ta chăm chú nhìn Lâm Thiệp, biểu cảm ấm áp:
“Không, cậu không bỏ rơi ông ấy, hai người vẫn là một gia đình, chỉ là tạm thời xa nhau một thời gian thôi.”
Giọng nói của Tống Liễm quá ấm áp, Lâm Thiệp có chút không dám nhìn thẳng vào mắt cậu ta, ngượng ngùng quay mặt đi, nói nhỏ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play