Một cơn gió rít lên xé qua tai Lâm Thiệp, đẩy cậu ngã vật xuống đất.
Tống Liễm tim đập như ngừng, vì quá sợ hãi mà run rẩy ôm chặt lấy Lâm Thiệp, mắt đỏ ngầu, cố gắng trấn tĩnh cậu: “Lâm Thiệp, bình tĩnh lại, vì loại người rác rưởi này không đáng, không đáng đâu!”
Nhưng Lâm Thiệp chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, trong lòng như có thứ gì đó vỡ tan. Cậu co rúm người lại, ánh sáng cuối cùng trong mắt dường như cũng sắp tắt lịm.
Bên tai vẫn văng vẳng tiếng gọi của mọi người: “Lâm Thiệp, Lâm Thiệp...”
Lâm Thiệp ngơ ngác nhìn người đàn ông kia, rồi lại nhìn Tống Liễm đang ôm chặt mình, nỗi tuyệt vọng và đau đớn không thể giải tỏa khiến cậu phát điên.
“Ông ta nói đúng, tại sao mình không phát hiện ra? Tại sao mình chẳng nhận ra gì cả?”
Khổng Hàn chạy đến nửa chừng thì thấy Lâm Thiệp đã bị Tống Liễm kéo lại, vội vàng dừng lại. Bác sĩ Bùi và những người khác cũng nhanh chóng phản ứng, hai người phụ trách khống chế Lâm Văn Nghiệp lập tức bịt miệng ông ta lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT