Edit + Beta: Hayin
Tống phủ ở kinh thành là một căn nhà có hai lối ra vào, tường trắng ngói đen, phía trên cánh cổng lớn màu đỏ son treo một tấm bảng màu đen viết hai chữ ‘Tống phủ’ thật to, đúng là ngôi nhà năm đó Tống Nghị đã mua khi còn làm quan ở kinh thành.
Các con đường lót sỏi trong sân nối liền nhau, không bày biện gì nhiều, phía sau cổng trong được lát nền gạch vuông vức. Bước vào nhà chính, đập vào mắt là mấy bức tranh thư pháp thuỷ mặc dài bốn thước, bố cục tinh tế, bút pháp uyển chuyển, trông rất có tính nghệ thuật.
Lúc này, trên chiếc bàn bát tiên (*) bằng gỗ cứng trong sảnh trước đã bày sẵn một bàn cờ, bên trên là các quân cờ đen trắng đối lập rõ ràng. Nếu nhìn kỹ hơn sẽ phát hiện trong đó bẫy rập trùng trùng, quân cờ của hai bên đều không có đường thoát, tựa như là một ván cờ chết. Nhưng nếu suy ngẫm thật kỹ thì sẽ nhận ra nước cờ này có vẻ hư cấu, khó mà đoán được là thật hay giả.
(* ) Bàn bát tiên: bàn hình vuông, mỗi bên có thể ngồi được hai người nên tổng cộng có thể đủ tám người ngồi (giống Bát Tiên – một nhóm một nhóm gồm tám vị thần tiên trong Thần thoại Trung Quốc), do đó người ta gọi nó là bàn bát tiên.
Cho đến khi Phúc Lộc vội vàng chạy vào, Tống Nghị mới dời mắt khỏi bàn cờ. Phúc Lộc đi nhanh tới nhỏ giọng bẩm báo: “Đại nhân, Hữu tướng Đại nhân đã vào cung.”
Tống Nghị đã đoán trước được điều này, nghe vậy trên mặt cũng không mấy dao động. Lại liếc qua ván cờ kia, hắn lạnh lùng nhắm mắt lại. Đã không có thành ý mà còn đòi hắn dễ dàng đặt cược? Thủ đoạn tay không bắt sói này không hiệu quả với hắn đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT