Edit + Beta: Hayin
Sau khi Thái Ngọc Thái Hà vội vàng chạy từ phòng thu chi trở về, chợt nghe thấy cô nương không chờ bọn họ mà sớm đã lên ngựa rời phủ tử gần mười lăm phút trước thì lập tức bủn rủn tay chân, đống ngân phiếu trong tay rơi xuống, bay tán loạn…
—
Chùa Đại Minh nằm trên một ngọn núi của vùng ngoại ô phía Tây Bắc phủ thành Tô Châu, xưa nay hương khói hưng thịnh, tín đồ đông đảo, là một ngôi chùa cổ nổi danh nghìn năm.
Sau khi qua cổng thành, Tô Khuynh khẽ vén rèm che lên, nhìn thấy vị hoà thượng bên trái đưa ra một tấm lụa mỏng màu trắng. Sau khi tên lính gác cổng thành thấy thì lập tức cung kính hơn rồi cho đi qua.
Bình tĩnh buông rèm xuống, Tô Khuynh quay đầu nhìn Nguyệt Nga, chỉ chỉ tay ý hỏi tấm lụa trắng đó là gì.
Nguyệt Nga từng ở kinh thành nhiều năm nên đã tích luỹ được kha khá kiến thức, đương nhiên biết được tấm lụa trắng kia là thứ gì. Thấy Tô Khuynh tò mò hỏi, nên nàng ta bèn đưa tay lên tai nàng rồi ghé sát lại thì thầm: “Đó là độ điệp, do triều đình cấp riêng cho người xuất gia, người ngoài không thể dùng được. Triều đại này ưu ái người xuất gia, chỉ cần bọn họ nhận được độ điệp là có thể đi khắp nơi hoá duyên, dù có tới bất kỳ quan phủ nào cũng không bị cản lại để kiểm tra.” Thoáng dừng một chút, lại nói tiếp: “Hữu dụng hơn ngư phù nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT