Vân Tư Dao giơ tay, cố kéo mảnh vải băng trắng đang che đôi mắt của Bạc Vanh. Không biết miếng vải đó được buộc như thế nào mà dù nàng có kéo đến mức nào cũng chẳng xê dịch được chút nào.
Không gian tối đen như mực. Sau một hồi thích nghi với bóng tối, đôi mắt nàng cũng dần nhìn rõ đường nét lờ mờ trước mặt. Nàng bị dồn vào giữa vách tường và lồng ngực Bạc Vanh, hơi thở của hắn phả vào cổ nàng, nóng bỏng như lửa, khiến từng đầu ngón tay nàng cuộn chặt lại, móng tay vô thức bấu vào vai hắn.
Trần nhà phía trên mờ mịt, trước mắt nàng như có hàng nghìn tia sáng vụn nổ tung, tán loạn tựa những vì tinh tú bị thổi bay.
Bạc Vanh hôm nay khác hẳn. Hắn không còn là kẻ im lặng như gió núi, cũng không còn là người luôn nhường nhịn nàng ở Miêu trại. Hắn thẳng thắn, kiên quyết, mãnh liệt, tựa như không thể kiềm chế nữa. Nỗi khao khát dồn nén bấy lâu, hòa với ủy khuất trong lòng, biến thành từng lần ôm ghì khiến nàng không thể trốn tránh.
Vân Tư Dao cắn mạnh vào vai hắn như muốn kéo mình về thực tại. Hắn vẫn không dừng lại.
Khi tất cả lắng xuống, nàng nằm gọn trong lồng ngực hắn, cả người mềm nhũn không còn chút sức lực. Bạc Vanh ôm chặt lấy nàng, trầm mặc như đá.
Lưng nàng ướt đẫm mồ hôi, da thịt dán vào vòng bạc lạnh ngắt nơi sau gáy, từng sợi thần kinh chậm rãi bình ổn lại. Hắn cũng ngồi đó, mồ hôi nhỏ từng giọt lăn xuống theo gò má, hòa vào đường nét lạnh lẽo như được khắc bằng đá cẩm thạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play