Trên thuyền đã đi được hơn mười ngày, Tùng Vân ban đầu vô lo vô nghĩ, mấy hôm sau đột nhiên trông có vẻ u sầu, không vui.
Nguyễn Hành thấy kỳ lạ, liền hỏi hắn sao vậy.
Tùng Vân nói: “Mẹ ta lại mắng ta rồi.”
“Vì sao?” Nguyễn Hành hỏi.
Ở bên mẹ thì được chăm sóc thật đấy, nhưng cũng có cái dở – vì phải nghe dạy bảo suốt ngày.
Tùng Vân nói: “Mẹ nói hiện tại bên cạnh thiếu gia không có bao nhiêu người, đến cả nha đầu hầu hạ cũng không có, vậy mà ta lại cứ như phủi tay làm quan to, mọi chuyện đều giao người khác, chỉ biết chạy tới chạy lui chơi bời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT