Tùng Vân thật sự hoảng sợ. Cậu phải dùng hết sức mới hiểu rõ ý tứ của lão thái thái – rằng bà ấy muốn nhìn kỹ cậu. Nhưng rõ ràng lúc nãy những người khác không ai bị đối xử như vậy cả. Trong khoảnh khắc, một nỗi sợ hãi và bất an lớn trào lên khiến cậu chỉ muốn chạy trốn khỏi gian phòng khách tràn ngập tiếng cười nói ấy.
Nhưng cậu không thể chạy.
Tùng Vân đứng đờ tại chỗ, không dám cử động. Ngụy thị ban đầu cũng ngây người, nhưng thấy dáng vẻ đơ như tượng gỗ của cậu, thì vội vàng ra hiệu bằng ánh mắt: Nhanh lên!
Tùng Vân hoảng hốt cầu cứu, ánh mắt nhìn về phía Ngụy thị như cầu xin. Dù đã bàn bạc trước, Ngụy thị hứa sẽ giúp cậu, nhưng ánh mắt y giờ đây lại mang vẻ bất lực. Dù y có thương cậu thì cũng không thể trái ý chủ tử.
Quả nhiên, khi thấy cậu vẫn đứng bất động, Ngụy thị tiến đến, tay đeo một đôi vòng ngọc xanh nhạt, nhẹ nhàng cởi nút áo cổ của Tùng Vân.
Cậu phải cắn răng nhịn nước mắt trào ra. Ngụy thị đứng chắn phía trước, Tùng Vân cố gắng kiềm chế, chỉ để hai giọt nước mắt rơi xuống, còn lại nuốt ngược vào trong.
Áo ngoài nhanh chóng được cởi ra, cả áo bông bên trong cũng vậy, chỉ còn lại một lớp trung y trắng và quần dài. May là các chủ tử không bắt cậu cởi thêm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT