Sau gần nửa năm trở lại Nam Châu, Kỷ Dư Đồng chưa kịp lưu lại được mười ngày đã phải rời đi lần nữa, không biết ngày trở về sẽ là bao giờ. Nhìn thành lâu Nam Châu dần trở nên mơ hồ trong tầm mắt, nàng không khỏi cảm thán trong lòng, giờ đây bản thân thật sự không còn chốn dung thân.
“Chẳng phải không quay lại nữa, sao lại lưu luyến như vậy? Lẽ nào dung mạo ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng của ta đây lại không sánh bằng tòa thành lâu đen kịt kia sao?”
Một chút cảm xúc thương cảm vừa nhen nhóm trong lòng Kỷ Dư Đồng đã bị người khác phá tan tành.
Nàng thu hồi ánh mắt, bất đắc dĩ nhìn sang người đối diện: “Chu công…”
“Chậm đã!” Chu Minh Tu không đợi nàng nói hết đã giơ quạt ngắt lời. Đôi mắt đào hoa tràn đầy tình ý nhìn nàng, chậm rãi chớp mắt trái, khóe môi cong lên nụ cười: “Gọi ta là Minh Tu.”
“…”
Nhìn thấy ánh mắt mạo hiểm của hắn từng giúp nàng đại ân, Kỷ Dư Đồng đè xuống khóe mắt đang giật giật, hít sâu một hơi, tránh né nụ cười của hắn mà nói: “Sao ngươi lại đồng hành cùng ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT