Nam Châu phủ, Tứ Hải trà lâu.
Kỷ Dư Đồng vác sọt trên vai, đôi tay nâng niu một gói trà được bọc cẩn thận trong giấy dầu, đưa đến trước mặt tiểu đồng giữ cửa. Giọng nàng khàn khàn, mang theo chút ý tứ lấy lòng như mấy ngày trước: “Tiểu ca, đây là trà mới ta tự tay hái trên cây, phiền tiểu ca xem xét một chút, biết đâu chưởng quầy lại vừa ý trà của ta?”
Tiểu đồng giữ cửa vẫn như mọi khi, nhíu mày cự tuyệt: “Thẩm thẩm, Tứ Hải trà lâu chúng ta là trà lâu lớn nhất Nam Châu phủ, đồ dùng trong này đều là loại thượng hạng. Trà của ngươi lai lịch không rõ, lại khó lọt vào mắt, chúng ta không dám nhận. Ta khuyên ngươi nên đi nơi khác tự tiến cử thì hơn.”
Kỷ Dư Đồng trong lòng khẽ cười, kỳ thực tiểu đồng này chính là người nàng từng quen biết khi trước. Nhưng lúc ấy, nàng là khách nhân, còn giờ đây chỉ là một thôn phụ quê mùa, đến cầu người thu mua trà, ngay cả trà dại cũng chẳng bằng. Thân phận thay đổi, đến cả cửa trà lâu nàng cũng chẳng thể bước vào.
Bất quá, mục đích của nàng không phải để vào trong. Nàng nhón chân, từ phía sau vai tiểu đồng nhìn vào bên trong, ánh mắt dừng lại trên người ngồi ở giữa sảnh, thoáng hiện chút vui mừng. Sau vài câu trao đổi, nàng mới lưu luyến từng bước rời đi.
Một canh giờ sau, Bách Hiểu Sinh từ trong trà lâu bước ra. Gương mặt tuấn tú vẫn mang nét phóng khoáng, đôi mày dài bừa bãi, mắt phượng ẩn chứa phong tình. Nhưng sâu trong đáy mắt lại lạnh lẽo, xen lẫn chút phức tạp khó tả.
Ba tháng kỳ hạn đã qua, nhưng nữ nhân từng có ước hẹn với hắn vẫn chưa từng xuất hiện. Không biết nàng đã quên, hay là không thể đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play