Cận Ngũ khẽ rùng mình, vội quay lại định khuyên can nàng, nhưng gã sai vặt đã nhanh chân quỳ sụp xuống, lắp bắp bẩm báo: “Bẩm… bẩm phu nhân, tiểu nhân dẫn cẩu chủ tử chạy khắp phủ một vòng, rồi ra ngoài. Hôm nay cẩu chủ tử hứng chí lạ thường, cứ lao theo ngõ nhỏ, tiểu nhân đuổi mấy lần mà không kịp. Cẩu chủ tử nó…”
Kỷ Dư Đồng ngắt lời hắn, nhíu mày suy nghĩ một lát rồi nói: “Hắc Bối quen đường, hẳn là thấy thứ gì đó thú vị.”
“Cận Ngũ,” nàng gọi.
Cận Ngũ đã trở lại bên xe ngựa, chắp tay cung kính đáp: “Vâng.”
“Ngươi đi tìm nó về đi. Kinh đô nhiều quý nhân, chớ để gây ra phiền phức.”
Cận Ngũ thoáng do dự. Nhiệm vụ hàng đầu của hắn là bảo vệ phu nhân. Nếu rời đi mà phu nhân gặp chuyện, hắn biết ăn nói thế nào với Vương gia?
Kỷ Dư Đồng như đoán được suy nghĩ của hắn, nhàn nhạt liếc nhìn: “Nếu ngươi không muốn, cứ để người trong phủ đi tìm. Tóm lại, Hắc Bối phải lông tóc vô thương trở về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT