Đây là lần thứ hai Kỷ Dư Đồng ra khỏi phủ, nhưng lại là lần đầu tiên nàng rời đi mà không có Bắc Cương Vương bên cạnh. Trong xe ngựa, lò sưởi đã được đốt lên, tỏa ra hơi ấm dễ chịu. Kỷ Dư Đồng bảo nhị tỳ mở cửa sổ, nói rằng muốn hít thở không khí trong lành và ngắm nhìn cảnh phố phường ban ngày. Nhị tỳ tất nhiên không dám trái lời.
Đã nhiều ngày trôi qua kể từ lần cuối huynh muội gặp nhau. Khi Chung Xương Văn nhận được tin nàng sẽ đến, từ sáng sớm hắn đã đứng chờ trước cổng phủ. Thấy xe ngựa mang phù hiệu vương phủ tiến đến gần, trên mặt hắn lộ rõ vẻ vui mừng. Hắn vén vạt áo, bước xuống bậc thang, đứng bên bàn đạp chờ sẵn.
Vừa bước ra khỏi xe, Kỷ Dư Đồng đã trông thấy đại ca. Nàng lập tức nở nụ cười rạng rỡ, cất tiếng gọi: “Đại ca!”
Bên cạnh, Hắc Bối như một cơn gió đen xoáy ra, vây quanh Chung Xương Văn, ngẩng đầu sủa một tiếng đầy vui sướng. Chung Xương Văn cũng mỉm cười đáp lại, chắp tay cúi chào nàng: “Phu nhân.” Rồi hắn cúi xuống, cười tủm tỉm vuốt đầu Hắc Bối, chào hỏi: “Hắc Bối cũng đến à.”
Nghe hắn gọi mình bằng danh xưng xa cách, Kỷ Dư Đồng thoáng bất mãn, nhưng nàng khéo che giấu, không để lộ chút cảm xúc nào trên gương mặt. Nàng đỡ tay Hàm Anh bước xuống xe, cùng đại ca và Hắc Bối sóng vai bước vào phủ.
“Nếu muội không đến, đại ca định không bao giờ đến thăm muội sao?” Kỷ Dư Đồng cất tiếng hỏi, giọng thoáng trách móc.
Ánh mắt Chung Xương Văn khẽ khựng lại, nhưng vì nàng không ngoảnh đầu nên không nhận ra. Hắn cười đáp: “Tiểu muội sao lại oan uổng ta thế? Gần đến lễ tế thiên, ngân lượng cần dùng càng nhiều, Hộ Bộ cũng vì thế mà bận rộn hơn. Hôm nay muội đến đúng lúc, nếu sớm hơn hoặc muộn hơn một chút, e là đã không gặp được ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT