“Thì ra là Dư công tử, vừa rồi trong phủ có việc bận, không kịp mời ngài vào ngay, nếu có chậm trễ, mong ngài thứ lỗi.”
Vừa nói, “Quách đại công tử” đứng dậy từ ghế, thân hình gầy yếu trong bộ y phục rộng thùng thình càng thêm mong manh. Cánh tay khẳng khiu, tựa như chỉ còn da bọc xương, vươn ra từ ống tay áo rộng, bàn tay nhợt nhạt ánh lên sắc bệnh tật, run rẩy nâng ấm trà trên bàn.
Một tay cầm cán, tay kia đỡ nắp, y chậm rãi rót trà vàng kim vào chén sứ lam. Động tác tuy chậm rãi nhưng không tránh khỏi vài lần ngập ngừng, ống tay áo rộng thỉnh thoảng che khuất cổ tay gầy guộc cùng chén trà.
“Đây là phượng hoàng trà đặc sản của Phượng Hoàng Thành, đặc biệt dùng để chiêu đãi khách quý từ xa đến. Vừa rồi tại hạ tiếp đãi chưa chu đáo, mong Dư công tử lượng thứ.”
Chủ nhân thành khẩn tạ lỗi, tự mình nâng chén trà bằng đôi tay yếu ớt, đưa tới trước mặt Kỷ Dư Đồng. Nàng dù trong lòng không vui, vẫn giữ lễ, đứng dậy tiếp nhận chén trà, nhẹ giọng cảm tạ.
Tuy nhiên, nàng không định uống trà. Dưới ánh mắt cười khẽ của đối phương, nàng nâng chén bằng tay trái, tay phải khẽ mở nắp. Một làn khói trắng mỏng manh bay lên, hương trà nồng đậm thuần hậu lan tỏa, khiến không gian thêm phần ấm áp.
Nàng khẽ cúi đầu ngửi, rồi ngẩng lên mỉm cười: “Quả là trà ngon, Quách công tử quá khách khí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT