“Cái gì?”
Mâu Cận đã sớm chuẩn bị tâm lý, nếu Kỷ Dư Đồng một lần nữa nhắc đến chuyện rời xa hắn hoặc kiên quyết không giữ hài tử này, hay thậm chí chọn cả hai điều ấy, hắn tuy không thể đáp ứng nhưng vẫn sẵn lòng nhượng bộ, cố gắng thỏa mãn bất kỳ yêu cầu nào của nàng, trừ những điều đó.
Thế nhưng, nàng lại nói muốn quyền lực? Quyền lực nào đây? Là quyền quản lý hậu cung của một hoàng hậu, hay là...
“Ta có thể giữ lại hài tử này,” Kỷ Dư Đồng kiên định nói, “nhưng điều ta muốn không phải quyền lực của một hoàng hậu quản lý hậu cung, mà là quyền lực ngang hàng với ngươi – quyền lực của một đế vương.”
Nói xong, nàng cương quyết tránh khỏi vòng tay hắn, cố sức dựa vào trụ sập, ngồi thẳng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn thẳng vào hắn.
Nếu không phải ánh mắt nàng lúc nhìn hắn toát lên vẻ nghiêm túc khác thường, Mâu Cận suýt nữa đã nghĩ nàng đang đùa giỡn. Nhưng dù nàng nghiêm túc đến thế, lời nói ấy vẫn chẳng khác gì một câu nói đùa. Một nữ nhân như nàng, chẳng lẽ lại muốn tham gia chính sự? Dù hắn có sủng ái nàng đến đâu, cũng không thể để quốc sự trở thành trò đùa.
“Dư nhi, nàng có thực sự hiểu mình đang muốn gì không?” Hắn trầm giọng hỏi. “Nàng muốn điều đó vì lý do gì? Trẫm biết nàng không phải nữ nhân tầm thường, tâm tư và ý tưởng của nàng khác biệt so với người thường, điều đó chẳng có gì đáng trách. Trẫm cũng biết là trẫm đã ép buộc nàng, khiến nàng trong lòng mang oán hận, trẫm đều hiểu cả. Trẫm có thể hứa với nàng, trừ việc rời đi hay làm tổn thương hài tử, bất kỳ điều gì khác, trẫm đều sẵn lòng đáp ứng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT