Chẳng bao lâu sau, Cận Ngũ trở về bẩm báo.
“Bẩm Vương gia, Kỷ cô nương trên đường đi không hề tiết lộ bất kỳ thông tin nào về ngài. Thuộc hạ cũng không phát hiện dấu vết của thám tử từ kinh thành xuất hiện trong thành.”
Mâu Cận chờ hai nhịp mà không thấy Cận Ngũ nói tiếp, liền lạnh lùng ngẩng mắt nhìn: “Nàng đã gặp ai?”
Cận Ngũ dù tính tình thẳng thắn, nhưng cũng cảm nhận được hơi thở của chủ tử chợt thay đổi, chỉ là không rõ nguyên do vì sao ngài không hài lòng. Hắn thành thật đáp:
“Bẩm Vương gia, sau khi vào thành, Kỷ cô nương đã tách khỏi vị thư sinh đến phủ sáng nay. Sau đó, nàng đến Tứ Hải trà lâu, ngồi trò chuyện khá lâu với một thư sinh tự xưng Bách Hiểu Sinh. Tiếp theo, nàng ghé Ngọc Nhan phường trong thành gần nửa ngày, rồi đến dược phòng khoảng nửa canh giờ, sau đó cùng vị thư sinh kia trở về.”
Hắn đã thuật lại mọi chi tiết lớn nhỏ chứng kiến trong ngày, nhưng bầu không khí lạnh lẽo, áp lực trong phòng vẫn không hề giảm bớt. Đột nhiên, một tia sáng lóe lên trong đầu Cận Ngũ, hắn vội nói tiếp: “Vương gia, thuộc hạ nghe được Kỷ cô nương và vị Bách Hiểu Sinh kia hẹn gặp, dường như họ đang tìm một người nào đó ở Phượng Hoàng Thành, thuộc địa Bắc Cương của chúng ta. Ngoài ra…”
Nghe đến đây, sắc mặt Mâu Cận đã dịu đi đôi chút, trong lòng bắt đầu cân nhắc việc sắp xếp người hỗ trợ nàng tìm kiếm. Nhưng khi nghe đến hai từ “ngoài ra”, ánh mắt hắn lập tức sắc bén trở lại.
“Còn chuyện gì nữa?”
“Vị Bách Hiểu Sinh kia cử chỉ thân mật với Kỷ cô nương, hai người trò chuyện rất vui vẻ. Khi chia tay, Kỷ cô nương còn đưa cho hắn túi tiền và nhận ngọc bội.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play