Carly như thể bị hơi ấm từ người Brahms làm cho giật mình, vội vàng rụt tay lại, đỏ mặt tía tai mắng:
"Anh rõ ràng không bị thương mà, sao còn lừa tôi!"
Brahms đột nhiên đưa tay ra, bàn tay to thô ráp nắm lấy bàn tay Carly đang định rụt về. Vết máu còn chưa khô trong lòng bàn tay anh ta ngay lập tức nhuốm một màu đỏ tươi lên mu bàn tay trắng nõn của cô.
Anh ta cúi đầu nhìn chằm chằm vết đỏ tươi kia một lúc lâu mới chậm rãi nói: "Tôi có nói là bị thương đâu, nên tôi đâu có lừa em."
Carly suy nghĩ kĩ lại thì đúng là Brahms chỉ ôm ngực nói rằng chỗ đó không thoải mái, còn việc bị thương ở ngực chỉ là cô tự suy diễn mà thôi.
Cô tức giận hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Brahms nữa, quay người lại định tiếp tục nói chuyện với Tobi.
Ai ngờ quay đầu nhìn, cô lại phát hiện ở chỗ đó sớm đã không còn bóng dáng Tobi, trong phòng dường như chỉ còn lại hai người cô và Brahms.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT