Dưới căn hầm tối đen, Brahms ngồi trên ghế, mái tóc nâu ướt đẫm, không rõ là nước hay mồ hôi không ngừng chảy xuống từ da thịt anh, làm ướt chiếc áo sơ mi.
Chiếc áo sơ mi cotton trắng mỏng manh, sau khi bị nước làm ướt gần như trong suốt, để lộ cơ ngực rắn chắc. Phần bụng áo lại bị máu tươi nhuộm đỏ, một con dao rọc giấy sắc bén cắm sâu vào da thịt anh.
Việc vừa tắm rửa rõ ràng là vô ích, nhưng Brahms không bận tâm điều đó. Anh vô cảm đưa tay, rút con dao rọc giấy ra khỏi bụng. Trong lúc này anh không hề cảm thấy đau đớn, bởi vì con rối không có cảm giác đau.
Sau đó, anh đặt con dao sang một bên, mặc cho máu từ bụng chảy ra rồi nhanh chóng ngừng lại, vết thương dần dần khép miệng.
Mãi cho đến khi ánh mắt lướt qua hộp thuốc trên bàn, anh mới phản ứng lại, do dự mở hộp, vụng về dùng cồn và băng gạc sơ cứu đơn giản vết thương đã khép lại.
Thế nhưng, một con rối không có cảm giác đau như vậy, khi anh cẩn thận chạm vào cằm mình rồi nhanh chóng rụt tay lại, lại lẩm bẩm: “Đau…”
Anh cầu xin thiên thần ban cho anh một nụ hôn, nhưng khi nụ hôn mềm mại của thiên thần thật sự đặt lên vết sẹo xấu xí mà chính anh cũng ghét, anh lại cảm thấy miếng da thịt đó như bốc cháy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT