Edit Ngọc Trúc
Đường Vũ An và Chu Khởi liếc nhau, đều đoán được vì sao Quả bà bà lại nói như vậy.
Dù sao năng lực thúc sinh của bà cũng có hạn, hiện giờ muốn trồng lúa nước thì đương nhiên không còn sức đâu mà thúc sinh trái cây nữa.
Trong nhà bà chắc vẫn còn ít hàng dự trữ, nhưng bà và Khang Khang cũng phải ăn, tất nhiên không dư dả để mang ra giao dịch với người ngoài.
“Về phần đồ ăn… Ta e là cũng chẳng còn dư để giao dịch với các cháu.” Lão Lý nói.
Có thể sống lâu dài ở thế giới Phế Thổ, đều không phải kẻ tầm thường.
Lão Lý tự nhiên đã nhìn ra, hai đứa trẻ này gần như ngày nào cũng đến, không hoàn toàn vì thương thế của ông, cũng chẳng phải vì muốn hỏi xem bao giờ ông có thể dẫn họ đến thị trấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT