Cô há miệng thở dốc, cuối cùng chỉ nói: “Vâng… Mẹ.”
Hạ Khả tắm rửa xong bước ra, cô mặc áo choàng tắm, nhìn vạn ngọn đèn lấp lánh ngoài bức tường kính, dưới màn đêm, chúng rực rỡ như những vì tinh tú giữa dải ngân hà.
Trong phòng rất yên tĩnh, Chử Hướng Mặc vẫn chưa trở về. Ký ức như một cơn sóng thần dữ dội ập đến, va đập mạnh vào tâm trí cô. Cô cứ nghĩ mình đã quên rồi. Nào ngờ, chúng vẫn khắc sâu trong ký ức.
Đó là một đoạn hồi ức có thể nói là đen tối. Cũng là quá khứ mà Hạ Khả trước khi xuyên qua muốn thoát ly. Giờ đây cách biệt cả một thế giới, những âm thanh gầm gừ sắc nhọn ấy sẽ không bao giờ vang lên bên tai cô nữa. Cô vẫn tồn tại, không phụ lòng sinh mệnh mới mà bố đã ban tặng. Những ký ức đó quá đỗi nặng nề, mỗi khi Hạ Khả hồi tưởng lại đều cảm thấy đau khổ.
Tuy nhiên, tại sao lại đột nhiên nhớ lại? Có lẽ là vì mỗi khi cô cảm thấy cô độc, những ký ức nghiệt ngã ấy lại hiện về.
Chử Hướng Mặc trở lại phòng thì nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Cô gái như một pho tượng không hồn, lặng lẽ ngồi trong bóng tối, nhìn vạn ngọn đèn ngoài cửa sổ. Anh chỉ có thể thấy bóng lưng cô, cô mặc áo choàng tắm, nhưng vẫn gầy yếu, mái tóc dài buông xõa trên vai, một nỗi cô tịch đậm đặc toát ra từ người cô.
Chử Hướng Mặc bỗng thấy lòng đau nhói, hô hấp có khoảnh khắc hỗn loạn. Trái tim như bị một bàn tay lớn siết chặt, khiến anh không thở nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT