Hạ Khả:……
Hạ Khả cảm thấy mình thua rồi. Luận trình độ tâm thần, cô không thể nào sánh bằng những người trong thế giới này. Trong nguyên tác đã rất biến thái, không có lý do gì khi ở chung một thời gian với cô mà họ lại trở thành người bình thường ngay lập tức. Có lẽ trước đây họ chỉ là không bộc lộ bản tính thật của mình trước mặt cô mà thôi.
“Vừa rồi là nói đùa,” trước khi Hạ Khả sắp bùng nổ, Thẩm Tứ cười nói, “Bằng không em gả cho tôi nhé?”
Hạ Khả: “…Cút!”
Cố Thù vừa lúc này đã đi tới, hẳn là đã nhắn tin xong với người kia, anh thấy dáng vẻ của họ lúc này, ánh mắt lóe lên. Anh đã bỏ mũ cảnh sát xuống, để lộ mái tóc ngắn thoải mái. Trong lòng Hạ Khả xẹt qua một tia thất vọng nhỏ — cô còn tưởng tóc dài của anh là thật chứ… Khụ khụ, sao cô cũng trở nên hơi biến thái rồi.
“Các em đang nói gì?” Tựa hồ cảm giác được không khí giữa Thẩm Tứ và cô không đúng, Cố Thù hơi nheo mắt lại, như một con báo đang quan sát môi trường xung quanh.
Hạ Khả liếc nhìn Thẩm Tứ không sợ gì cả, ha hả một tiếng: “Thẩm Tứ vì sao lại ở đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT