Sau khi tiễn được cái tên Alpha dù là ngoại hình hay khí chất đều bất thường kia đi, Hạ Khả mặc kệ Lý Tiêu Trúc vẫn đang nằm vật vờ trên ghế sofa.
Định bụng về phòng mình, cô liền nghe thấy Lý Tiêu Trúc nói với giọng đầy phẫn nộ và hằn học, sắc bén đến chói tai: “Hạ Khả, cậu đắc ý lắm phải không?”
Hạ Khả vờ như không nghe thấy.
Lý Tiêu Trúc tức giận đứng bật dậy, hai ba bước chạy đến trước cửa phòng Hạ Khả, chặn đường cô về phòng.
“Nếu không phải cậu! Làm sao tôi đắc tội được Tiểu Thẩm Tổng!”
Hạ Khả cạn lời, cả đêm một đống chuyện khiến cô mệt mỏi rã rời: “Lý Tiêu Trúc, tôi thấy cho dù tối nay tôi không về thì cậu cũng sẽ đắc tội vị Thẩm tiên sinh kia thôi.”
Lý Tiêu Trúc nghẹn lời, lại nghe Hạ Khả tiếp tục nói: “Người ta ngay cả Giang Tịnh là ai cũng biết, hiển nhiên đã sớm nhìn thấu bộ mặt thật của cậu rồi.” Cô thấy Hạ Khả thờ ơ liếc mình một cái, rồi rất dễ dàng đẩy cô ta ra mở cửa phòng mình.
“Tôi thấy bây giờ cậu vẫn nên nhanh chóng lên mạng tìm phòng khác đi.”
Hạ Khả bình thường nói chuyện sẽ không sắc bén như vậy, nhưng hôm nay vì chuyện ở quán bar, lại còn về đêm khuya, cô vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, lười cãi cọ với Lý Tiêu Trúc.
Mà Lý Tiêu Trúc nhìn thấy bộ dạng của Hạ Khả, không hiểu sao lại có chút kinh ngạc.
Khi cô ta mới dọn đến, thái độ của Hạ Khả rất thân thiện, theo cô ta thấy, thậm chí còn có chút ngốc nghếch.
Cứ như người khác nói gì Hạ Khả cũng tin, cười lên trông cũng ngây ngô. Nhưng không ngờ, Hạ Khả lại thông minh hơn cô ta tưởng.
Chẳng qua cũng chỉ là một Beta, Lý Tiêu Trúc siết chặt nắm đấm đến run rẩy vì tức giận. Kẻ hèn Beta, cũng dám dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với cô ta!
Lý Tiêu Trúc từ nhỏ đã quen được chiều chuộng vì xinh đẹp và gia cảnh cũng khá giả. Sau này tiếp xúc với Giang Tịnh, cô ta bắt đầu nảy sinh những tâm tư đen tối trong xã hội. Nếu hôm nay không phải Hạ Khả, e rằng cô ta đã sớm đắc thủ rồi!
Cô ta chính là Omega! Cho dù Tiểu Thẩm Tổng có chống cự lại thứ nước trong cốc đó thì sao chứ! Cô ta không tin có Alpha nào có thể chống cự được pheromone của Omega!
Tất cả là tại Hạ Khả —!
Hạ Khả nhìn thấy Lý Tiêu Trúc tức giận đến đỏ bừng mặt, thậm chí trong ánh mắt độc địa và hận thù như muốn phun ra lửa, liền cảm thấy người này có lẽ sắp mất lý trí.
Một người đã mất lý trí vì tức giận, e rằng làm ra chuyện gì cũng không có gì lạ.
Hạ Khả tuy có chút vô tư, nhưng cũng không ngốc. Ngay từ trước đó khi nói chuyện với Lý Tiêu Trúc, cô đã cảm thấy tâm tư của người này có chút không ổn.
Hạ Khả cảm thấy mình vẫn nên đóng cửa rồi khóa lại thì tốt hơn.
Chưa kịp khóa cửa, cô đã thấy Lý Tiêu Trúc bỗng nhiên xông vào.
Hạ Khả: ??
Đối phương không biết lấy đâu ra sức lực, lập tức đẩy Hạ Khả ngã xuống đất.
Hạ Khả: Không phải nói Omega sức lực rất nhỏ và yếu ớt sao?!
Hạ Khả không hề nghĩ ngợi liền chuẩn bị kéo cô ta ra, kết quả liền thấy Lý Tiêu Trúc cười âm hiểm: “Hạ Khả, Beta và Omega ở chung một phòng, cậu nói nếu bị người ta phát hiện, mọi người sẽ tin ai?”
Nói xong, Hạ Khả trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Tiêu Trúc làm tóc mình rối bù, quần áo trên người cũng bị kéo tuột ra một ít. Trên xương quai xanh xinh đẹp của Omega còn có thể mơ hồ thấy một vài vệt đỏ — Hạ Khả đoán là do tên Alpha vừa rồi để lại.
Chuyện sao lại biến thành thế này chứ?!
Hạ Khả kinh ngạc đến mức nhất thời không nói nên lời.
Hạ Khả: ????
Cô thực sự đầy đầu dấu hỏi chấm.
Nếu không phải cô biết mình không phải Alpha, cũng không phải Beta, thậm chí không phải Omega, cô cũng sắp tin Lý Tiêu Trúc nói cô ta sẽ làm gì mình rồi.
Hơn nữa, cô thật sự không có chút hứng thú hay ý định gì với phụ nữ cả!
Hạ Khả hoàn hồn liền muốn giằng co, lúc này chuông cửa bỗng nhiên điên cuồng reo vang. Bởi vì khu chung cư này khá cũ kỹ, nếu người bên ngoài nói chuyện lớn tiếng, hiệu quả cách âm cũng sẽ không quá tốt.
Hạ Khả vừa ngăn cản người phụ nữ này nổi điên, vừa nghe thấy người bên ngoài cửa hô: “Cảnh sát, mở cửa!”
Hạ Khả: …
Trên mặt Hạ Khả hiện lên vài phần sống không còn gì luyến tiếc.
Cô cảm thấy mình thật sự cần phải rèn luyện nhiều hơn, nếu không làm sao ngay cả Omega cũng không đẩy ra được.
Trong không khí sớm đã lại bắt đầu tràn ngập pheromone của Omega. Nếu người bên ngoài thực sự là cảnh sát, bước vào nhìn là có thể đoán được đã xảy ra chuyện gì không thể tả.
Khó khăn lắm mới đẩy được Lý Tiêu Trúc ra, Hạ Khả liền chạy đến mở cửa.
Lý Tiêu Trúc vì hành động không chút lưu tình của Hạ Khả mà đầu tiên là kinh ngạc. Cô ta hoàn toàn không ngờ Beta này lại có thể không có chút phản ứng nào sau khi cô ta phóng thích pheromone, đột nhiên có chút bắt đầu nghi ngờ sức hấp dẫn của chính mình.
Nhưng mà trước đó Giang Tịnh không phải nói như vậy, hắn ta nói cho dù là Beta, cũng không thể nào đẩy cô ta ra được.
Nhưng Hạ Khả có thể nói gì với cảnh sát đến cửa chứ?
Hiện tại, toàn bộ căn nhà đều tràn ngập mùi pheromone, mà Hạ Khả và cô ta dây dưa lâu như vậy, chắc chắn cũng dính pheromone của cô ta. Chờ đến khi đến Cục Cảnh sát kiểm tra tuyến thể, con nhỏ này cứ chờ mà bóc lịch đi!
Hạ Khả thực sự đã vọt thẳng đến cửa, nhìn thấy cảnh sát giống như thấy được cha mẹ ruột của mình vậy, hai cảnh sát Alpha ở cửa đều bị Hạ Khả làm cho giật mình.