Thật đúng là muốn lấy mạng người ta.
“Ta không chịu nổi nữa…” Trong động phủ, Ngân Huyền dựa cả người vào xẻng sắt như một cọng cỏ đang nhanh chóng héo úa, cực kỳ yếu ớt, thều thào: “Ta đói, ta còn buồn ngủ nữa…”
Ngân Huyền cứ thế bám vào xẻng sắt, muốn lười biếng một lúc, kết quả là chỉ trong chốc lát đã có người bước tới, đưa cho y hai viên thuốc nhỏ.
Một viên màu xanh là Ích Cốc Đan.
Một viên màu đỏ là Đề Thần Đan.
Tạ Tử Ân với gương mặt lạnh lùng: “Ăn đi là được.”
Bên cạnh, Lục Gia Nghiêu đã uống thuốc cách đây ba canh giờ, hai mắt đen sì, mặt mày đau khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play