Ôn Sương Bạch hỏi linh hầu: “Lúc trước khi ngươi vào đây, nơi này cũng như vậy sao?”
Linh hầu ngơ ngác trả lời: “Đúng, đúng vậy, chẳng phải tất cả đều là Thái Hoa Thạch sao? Mỗi lần ta vào đây đều ăn, ăn một hồi rồi sẽ bị tống ra ngoài! Nếu các ngươi muốn ăn, thì nhanh lên, vì bảy ngày sau sẽ bị đẩy ra ngoài đấy.”
Nói xong, linh hầu lại tiếp tục nhai đá.
Ôn Sương Bạch thấy vậy cũng không ngăn cản. Yêu thú ăn vài viên đá, cùng lắm là bị đau bụng thôi.
Nàng nghi ngờ rằng ngoài Thái Hoa Thạch ra, những viên đá khác chỉ là đá bình thường nhưng bị ảnh hưởng bởi Thái Hoa Thạch khiến chúng trông giống như bảo thạch.
Ngân Huyền cưỡi kiếm bay quanh động phủ một vòng, rồi trở về báo cáo với nhị sư muội: “Ở phía xa cũng có cảnh tượng giống hệt, lớn gần bằng năm lần cái sân nhỏ của nhà chúng ta.”
“Đại sư huynh vất vả rồi.” Ôn Sương Bạch khẽ gật đầu, nhìn về phía Thẩm Hạc Phong, hỏi: “Quẻ của ngươi nói thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play