Chỉ vì hắn cảm thấy, đôi Song Sinh Cổ này thích hợp để nàng dùng nhất, làm ít công nhiều.
“...” Hắn chưa nói dứt lời, vừa nói thì Diệp trưởng lão đã càng tức giận hơn, đám người quá đáng này, há mồm đã muốn thứ tốt nhất của ông ấy: “Không có không có, đám cổ của ta chết hết rồi, mau cút đi mau cút đi, nếu không ta sẽ gọi tiểu Tào tới chủ trì công đạo!”
Ôn Sương Bạch mềm giọng: “Ai da, Diệp lão, ngài nể mặt Thanh Linh Sơn, châm chước một chút đi mà.”
Lão đầu tử rất cố chấp, có chết ông ấy cũng sẽ không cống hiến cổ trùng thân yêu của mình ra, cho dù Thiên Vương lão tử tới, ông ấy cũng tuyệt đối không cho!
“Không có cửa đâu, lão phu cảnh cáo các ngươi…”
Nháy mắt tiếp theo, con ngươi của Diệp lão y tu chợt xoay chuyển, lời nói đến miệng vô thức dừng lại bên mép.
Ôn Sương Bạch vội nhét Túy Tiên Tửu qua khe cửa: “Vậy thì nể mặt vò rượu này, châm chước một chút?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT