Hơn nữa, Ôn Phong và Lục Anh đâu phải tu sĩ tầm thường, muốn dùng được tình cổ trên hai người đó, chắc chắn không thể là loại mua được trên thị trường. Đa phần tình cổ đều là đồ quý hiếm do các lão y tu cất giữ riêng.
Vừa hay, vị đại trưởng lão của Y Các bên Thanh Linh Sơn – Diệp lão y tu – lại rất thích chơi cổ trùng.
Tạ Tử Ân nói: “Nhưng chỗ Diệp lão thì có.”
Đúng đúng đúng, Ôn Sương Bạch bừng tỉnh nhớ ra.
Trước đó mấy người họ từng đến chỗ Diệp lão mượn Truy Tung Điệp, nàng còn thấy trong viện của lão y tu này có một đống nhện và cổ trùng chi chít. Khi ấy, Tạ Tử Ân còn nhắc cả bọn đừng đụng lung tung.
Không phải sợ bị nhện cắn, mà lỡ làm chết mấy con sâu quý giá đó thì phải đền một đống tiền.
“Đi đi đi.” Ôn Sương Bạch vui mừng, lập tức rẽ sang hướng khác, đi về viện của lão y tu: “Chúng ta tìm Diệp lão mượn vài con sâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play