Chiếc taxi lặng lẽ lăn bánh giữa cơn mưa lất phất. Đào Như Chi ngồi ghế phụ, còn Lâm Diệu Viễn ôm chú chó con ướt nhẹp ngồi ở băng ghế sau.
Hơi nước phủ đầy mặt kính xe, những dải đèn xe xếp hàng chậm rãi ngoài kia hòa làm một, như những vệt đỏ loang lổ trong tranh sơn dầu ẩm ướt. Hai người ngồi lặng trong thứ ánh sáng rực rỡ mà lạnh lẽo ấy — một người nhìn ra ngoài cửa sổ, mắt không chớp; một người cúi đầu tỉ mỉ kiểm tra từng chỗ lông sũng nước của chú chó nhỏ. Tài xế cau có gõ tay lên vô lăng, radio trong xe vang lên tiếng báo đường tắc, tiếng mưa vẫn không ngớt đập lên kính trước như từng nhịp bất mãn.
Đào Như Chi không ngừng mắng thầm bản thân trong đầu, nghĩ bụng đúng là đầu óc có vấn đề — thấy chó con bị đuổi khỏi tàu thì thôi, tiện tay gửi một cái túi cũng xong, thế mà còn bị cậu ta lừa đi luôn cả đoạn đường, móc cả tiền túi ra gọi taxi về cùng.
Lâm Diệu Viễn bảo chú chó bị bệnh ngoài da, lại không mang tiền, phải về nhà lấy mới đưa nó đi khám được.
Thế là cô đồng ý. Dù gì cũng phải về nhà, coi như tiện tay tích đức, đưa người đưa chó về luôn một thể.
Xe vừa nhích được vài bước lại khựng lại. Đào Như Chi ngoảnh lại nhìn hắn một cái, không kìm được lên tiếng:
“Bệnh nặng lắm à?”
“Không ổn lắm.” Lâm Diệu Viễn hiếm khi nghiêm túc như giờ. “Với lại không chắc nó có từng bị bạo hành không, nằm trong lòng tôi mà cứ run cầm cập.”
Advertisement

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play