Buổi tối về đến nhà, Đào Như Chi nhìn thấy Lâm Diệu Viễn đang ngồi ngoài ban công, cho mưa nhỏ ăn.
Cô ném phịch chiếc cặp vào phòng, rồi vội vàng bước đến, đóng sập cửa ban công lại để tránh cho Đào Khang Sanh nghe thấy.
“Chuyện cậu hứa với tôi, tôi đã làm xong rồi. Cậu cũng phải giữ lời đấy.”
“Đương nhiên.” Cậu vừa xoa đầu chú chó nhỏ, miệng phát ra tiếng “gừ gừ” như dỗ trẻ, vừa hờ hững đáp, “Cuối tuần tôi sẽ đưa nó đi.”
“…Vậy thì được.”
Đào Như Chi định mở cửa rời đi thì Lâm Diệu Viễn bất ngờ ngẩng đầu lên, ánh mắt ngây thơ vô tội ngước nhìn cô.
“Thật ra tôi nói cho cô biết một chuyện—trước khi cô đến tìm tôi, tôi đã quyết định cuối tuần sẽ đưa nó đi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT