Còn khá lâu nữa mới đến giờ ăn tối, Đào Như Chi mượn cớ ra ngoài mua đồ, lén lút chuồn khỏi nhà.
Chiếc xe đạp đã bị bố cất xuống tầng hầm từ lâu, cô cũng đã một thời gian không đụng đến nó. Ở Kinh Kỳ, sau vài tháng quen đi tàu điện ngầm, giờ đột ngột quay lại đạp xe, ghi đông loạng choạng như thể không chịu nghe lời. May thay, cô không đến nỗi mất mặt té lăn ra đường.
Sau một đoạn ngắn làm quen, cô đạp vững hơn rồi bất ngờ tăng tốc, lao vào con đường lớn của buổi chiều bốn giờ.
Hôm nay Lâm Diệu Viễn dẫn Mưa Nhỏ đi dạo khá xa. Địa điểm ấy lại chính là nơi hai người lần đầu tiên chụp ảnh cho nhau, Công viên Phi Điểu.
Mới tháng Hai, cây anh đào trong công viên còn trơ trụi, chỉ có những cành khẳng khiu vươn lên trời, không một cánh hoa nào, vì thế công viên vắng lặng, hầu như chẳng mấy người. Dưới tán cây hơi lạnh ấy, chỉ có một thiếu niên và một chú chó nhỏ.
Từ xa giọng Đào Như Chi vọng tới:
“Mưa Nhỏ——”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play