Tới khi nhận được tin nhắn của Lâm Diệu Viễn thì trời đã sẩm tối. Cậu lặng lẽ quay về nhà ở Bạch Hà, hệt như thực sự chỉ ghé nhà Đại Chu ở gần đó nghỉ một đêm, chứ không phải đã tốn hơn mười tiếng đồng hồ ngồi tàu xe chạy tới chạy lui, trải qua một đêm sinh nhật mười tám tuổi không thể gọi là rực rỡ, nhưng lại vô cùng bốc đồng cùng người “chị” mà cậu vẫn luôn không ưa.
Cậu gửi cho cô một tấm ảnh selfie, đội món quà sinh nhật cô tặng, cúi đầu nhìn xuống ống kính, đường nét mày mắt dưới ánh sáng thoáng đổ trông vừa sâu vừa tĩnh.
Đào Như Chi không nhịn được mà nhìn kỹ thêm mấy lần.
…Quả nhiên rất hợp với cậu, con mắt thẩm mỹ của mình cũng không tệ nhỉ.
Cô ngẫm nghĩ một hồi, gõ xuống một câu bình luận hoàn toàn chẳng liên quan:
“Dùng nó để nghe từ vựng nhiều vào, học hành chăm chỉ, ngày ngày tiến bộ.”
Lâm Diệu Viễn lập tức gửi tới một chuỗi dấu chấm lửng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT