Ôn Nhiễm khẽ thở dài, vừa bất đắc dĩ lại vừa có chút mơ hồ.
Theo lẽ thường, thế giới này vốn tồn tại loại nam chính mắc chứng vọng tưởng tình yêu đơn phương, lẽ ra đối phương phải coi cô là người yêu trong lòng, không nên có mấy hành vi như lén tránh trong tủ quần áo hay lắp camera theo dõi khắp nơi mới phải.
Thế nhưng giờ đây…
Từ việc Lăng Vân Phỉ cẩn thận đo thân nhiệt cho cô, chuẩn bị canh gừng, cho tới chăm sóc nhẹ nhàng chu đáo như một người chồng tận tâm, rõ ràng giống như quan tâm thật lòng. Nhưng hết lần này đến lần khác, sau khi ăn tối xong và rửa sạch bát đĩa, anh ta lại chào tạm biệt cô như một người hàng xóm bình thường rồi rời đi.
“… Vâng, ngủ ngon.”
Ôn Nhiễm ngẩn người mất vài giây, sau đó bật cười nhẹ, dịu dàng đáp lời. Vẫn tiếp tục vào vai cùng nhân vật nam chính.
Chính thái độ bình tĩnh như thể chưa từng có chuyện gì kia của cô khiến Lăng Vân Phỉ không hề nhận ra kỹ thuật diễn của mình thật sự kém đến mức nào. Chỉ cần trở về phòng bên cạnh là anh lại dán mắt vào màn hình, nhìn chằm chằm người phụ nữ mà anh gọi là “vợ”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT