Nhiệt độ trong phòng trong chớp mắt hạ xuống, lan dần ra khắp nơi như có ai đó vừa mở cánh cửa dẫn xuống đáy biển sâu. Nước trên sàn nhà đang chảy bỗng trở nên đặc quánh, dày đặc và đục ngầu, cứ như lớp gạch dưới chân chẳng phải xi măng hay gạch men, mà là hố sâu không đáy, tối đen như mực.
Không khí cũng dần trở nên ẩm mốc, nặng nề một thứ mùi tanh tưởi như nấm mốc lâu năm trộn lẫn mùi bùn lầy bị lật lên từ đáy ao thối.
Ngay giây phút Ôn Nhiễm bước xuống, chân vừa chạm đất thì lớp nền dưới chân bỗng biến mất, như thể cô sắp bị kéo tuột xuống hố. Nhưng lạ thay, có thứ gì đó trong nước nâng nhẹ gót giày cô lên, khiến chân cô không bị ướt.
Ôn Nhiễm cúi xuống—và nhìn thấy một bàn tay.
Một bàn tay mềm nhũn, trắng bệch đến gần như trong suốt, từ dưới nước vươn lên, những ngón tay chạm nhẹ vào mu bàn chân cô. Lạnh ngắt, ẩm ướt, lại mềm mại đến kỳ quái, như thể có một sinh vật không xương, mát rượi, bám dính lấy da thịt cô.
Dõi mắt xuống dưới, cô thấy bàn tay đó vươn ra từ giữa đám tóc đen rối bời, rậm rạp đến mức gần như đã chiếm lĩnh toàn bộ mặt sàn.
Dường như, sinh vật kia đang muốn bám lên người cô để từ dưới nước bò ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT