Hiện giờ, chỗ ở của Nhậm Tuyết Tình vốn là phúc lợi dành cho đội viên chính thức – một căn hộ một phòng một sảnh, được đổi bằng điểm tích lũy. Nhưng khi cô bị trục xuất khỏi đội, quyền lợi ấy cũng lập tức bị cắt đứt. Không một xu dính túi, toàn bộ tài sản mang theo đều đã bị đem ra trừ nợ, Nhậm Tuyết Tình bị đuổi khỏi chỗ ở mà không kịp giữ lại lấy một món đồ cá nhân.
Quy định trong căn cứ rất rõ ràng: không có ai được phép mượn điểm tích lũy, càng không ai được ưu tiên. Thế nên cho dù cả đội có tức đến nghiến răng nghiến lợi vì những chuyện Nhậm Tuyết Tình từng làm, họ cũng chỉ có thể âm thầm cắn răng nhận thêm nhiệm vụ, đánh đổi thời gian nghỉ ngơi để kiếm lại điểm tích lũy bù vào khoản thiếu hụt vì cô gây ra.
Nhậm Tuyết Tình đã rơi xuống đáy.
Trong tay không một đồng, trên người không một món đồ, cô đành lê thân tới xóm nghèo, tìm đến những người mà trước kia từng giúp đỡ, mong được họ trả lại chút điểm hoặc chia sẻ chút lương thực.
Nhưng thứ cô nhận được, chỉ là những cái liếc mắt khinh miệt và lời nói lạnh như băng.
“Phi! Biết đồ ăn với điểm tích lũy cô lấy cho tôi là ăn cắp, tôi có đói chết cũng không thèm đụng vào!”
“Nhậm tiểu thư ơi, cô cũng biết tụi tôi sống thế nào mà. Mỗi ngày còn phải lo miếng ăn từng bữa, lấy đâu ra điểm dư để mà cho ai. Cô đừng làm khó tụi tôi nữa…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT