“Cậu… cậu làm cách nào vậy hả?!”
Bác sĩ mặc áo blouse trắng nhìn chằm chằm như thể đang đối diện một sinh vật ngoài hành tinh, trong khi Vân Ngọc Giác thì dửng dưng như không, hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của anh ta, một tay cầm cốc nước, tay còn lại cẩn thận đỡ thuốc cho Ôn Nhiễm uống.
Chờ Ôn Nhiễm nuốt xong viên thuốc cuối cùng, Ôn Thần mới cất tiếng hỏi.
“Vân Ngọc Giác, năng lực của anh là dị năng à?”
“Chắc là vậy,” Vân Ngọc Giác trả lời sau một thoáng suy nghĩ.
Lúc tận thế mới bùng phát, điện nước mạng internet vẫn còn hoạt động, đã có người quay video khoe khoang trên mạng về việc mình thức tỉnh dị năng. Ôn Thần đã từng cho Vân Ngọc Giác xem vài đoạn, lúc đó cũng tò mò hỏi: “Nhưng dị năng của anh có vẻ không giống người ta cho lắm?”
Trong video, có người chỉ cần vung tay là khăn giấy lập tức bốc cháy, có người có thể phóng nước từ đầu ngón tay, có người sức lực tăng vọt có thể một tay nhấc bổng cả tủ gỗ đặc, cũng có người… nói chung là hoa mắt chóng mặt, đủ thể loại, nhìn chẳng khác nào xem biểu diễn ma pháp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT