“Anh hai, nếu anh đã đến rồi thì em về trường trước nhé. Chuyện nhà cửa gì đó, anh nhớ nói trợ lý lo nhanh chóng giúp em sắp xếp xong. Có việc gì thì nhắn tin cho em, chứ chắc em không có thời gian nghe điện thoại đâu…”
Đồng hồ đã chỉ 5 giờ chiều, Lục Dặc nhìn thoáng qua rồi đứng dậy thu dọn đồ đạc, miệng thì lẩm bẩm dặn dò mà bước nhanh ra khỏi phòng bệnh. Trong lòng chỉ mong sớm trở lại trường với Ôn Nhiễm.
Lục Phàm nhìn theo bóng lưng em trai vội vã rời đi, bất lực thở dài, trong đầu hiện lên hình ảnh Lục Dặc hồi nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu, biết nghe lời, bây giờ thì... chỉ biết chạy theo một người.
Buổi huấn luyện vừa kết thúc, Ôn Nhiễm còn chưa kịp thay đồng phục, định xin nghỉ đi bệnh viện thăm Lục Dặc thì vừa mở cửa ký túc xá đã thấy Lục Dặc ngồi sẵn bên trong. Trước mặt cậu là mấy hộp đồ ăn được đóng gói kỹ lưỡng, chắc chắn là vừa mua từ bên ngoài về.
Còn cậu bạn vốn đang dán mắt vào điện thoại tranh cãi tay đôi với người ta trên diễn đàn trường, vừa nhìn thấy Ôn Nhiễm bước vào thì lập tức như bật công tắc, nụ cười sáng rỡ như ánh nắng đầu xuân nở ra trên khuôn mặt còn đang sưng vù vì vết thương:
“Nhiễm Nhiễm, cậu về rồi à!”
“Hôm nay huấn luyện có mệt không? Có ai làm phiền cậu không? Người trong hình hôm nay đưa nước cho cậu là ai đấy? Cậu cũng tính kết nghĩa anh em với hắn à? Cậu không có để ý đến hắn đúng không? Mình vẫn là người anh em tốt nhất, duy nhất của cậu chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT